21 thg 9, 2008

Xử thế cách ngôn

Những câu cách ngôn dưới đây đã giúp tôi rất nhiều trong cuộc sống. Những lúc băn khoăn, những lúc rối lòng, tôi lại giở cuốn sổ ghi những câu này, có nhiều khi tìm được thứ mình cần, cần cho một thái độ , cần cho một quyết định…
Tôi không nhớ mình đã thu thập chúng từ đâu, cũng không biết hết tác giả những câu chí lý ấy là người ra sao, nổi tiếng hay không nổi tiếng…; ghi lại khi thấy phù hợp, khi thấy nên có nó, vậy thôi.
1. Người ta mà bỏ được những thứ khôn vặt thì mới khôn lớn được.
2. Chớ khinh việc nhỏ: lỗ thủng nhỏ cũng đủ chìm thuyền, con sâu nhỏ cũng đủ hại mạng.
Quan Doãn
3. Người quân tử, ta nên thân, song cũng không nên quá chiều mà ra phụ họa;
Kẻ tiểu nhân, ta nên tránh, nhưng cũng không nên ruồng rẫy mà hóa thù hằn.
Hàm Quang
4. Đừng làm cho ai mất mặt…
?
5. Đừng lấn kẻ đối phương vào nước đường cùng. Cùng quẫn ắt làm liều.
?
6. Có của cải mà để không kín đáo là gợi kẻ trộm đến.
Kinh Dịch
7. Mặt Trời đứng bóng thì xế;
Mặt Trăng đã tròn thì khuyết;
Vật gì thịnh lắm thì suy.
Thái Trạch
8. Chẳng nên “bới lông tìm vết”
Hàn Phi Tử
9. Ngu độn thì người ta chê cười;
Thông minh thì người ta ghét bỏ và ngờ vực;
Thông minh mà biết làm như ngu, mới thật là khôn kín.
Lữ Khôn
10. Nhã quá, hóa ra dễ bị lờn,
Nghiêm quá, thì không ai thân.
Gia Ngữ
11. Người mẹ hiền quá hay có con hư.
Danh Thiết Luận
12. Không nên mưu việc lớn với kẻ nói nhiều.
Văn Trung Tử
13. Yên ổn, đừng quên lúc nguy khốn;
Bình trị, đừng quên lúc loạn li.
Gia Ngữ
14. Kẻ biết người, là người khôn
Kẻ biết mình, là người sáng.
Lão Tử
15. Đã sáng, lại khôn, mới giữ được thân.
Kinh Thi
16. Phàm việc chi, nên giữ lại chút nhơn tình, hầu ngày sau dễ thấy mặt nhau
?
17. Nước trong quá thì không có cá
Người xét nét quá thì không có bạn.
?
Water Texture
18. Trong đạo xử thế, biết trách mình là người khôn, chỉ trách người là người vụng.
?
19. Nói chuyện, chớ châm chọc để người ta buốt;
Nói đùa, chớ cạnh khóe để người ta đau.
?
20. Đang khi vui mừng chớ có nói nhiều.
?
21. Loạn sinh ra bởi lời nói
Kinh Dịch
22. Người miệng nói khéo quá, tất là người ít nên tin.
Hàn Thi
23. Trong họa, phúc thường mọc sẵn;
Trong phúc, họa thường núp sẵn.
Lão Tử
24. Ai có cái phúc lạ thường, tất cũng có cái họa lạ thường.
Liệt nữ truyện
25. Lễ nhiều, nói ngọt…là mồi nhử ta.
Tả Khưu Minh
26. Yêu ai, cũng nên biết điều dở của người ấy;
Ghét ai, cũng phải biết điều hay của người ấy.
Lễ Kỳ
27. Xưa nay, người tài giỏi mà bại hoại là vì tính kiêu.
Tăng Quốc Phiên
28. Việc nhỏ mà không nhịn đặng ắt hư việc lớn.
Luận Ngữ
29. Kẻ có tính hay hồ nghi, chớ cùng toan việc lớn.
Kinh Viễn
30. Gỡ chỉ rối, không nên nóng nảy.
Cung Toại
31. Khí, kiêng nhất là hung hăng
Tâm, kiêng nhất là hẹp hòi
Tài, kiêng nhất là bộc lộ.
32. Biết người ta dối, không thèm nói ra miệng,
Phải người ta khinh, không thèm giận ra mặt
Như thế thì ý vị vô cùng mà thu dụng cũng vô cùng.
Súc Đức Lục
33. Việc đáng làm thẳng tay mà không dám thẳng tay, thường dễ bị hại.
Hán Thư
34. Quen biết sơ sài mà nói câu thân thiết, thế là người ngu.
Thôi Nhân
35. Việc sắp xảy ra mà ngăn được
Việc đương xảy ra mà cứu được
Việc đã hỏng mà vớt lại được
Thế là người có quyền biến, có tài năng.
Nhưng,
Chưa có việc mà biết việc sắp đến
Mới có việc mà biết việc sau sẽ như thế nào
Định việc mà biết việc sau sẽ xảy ra như thế này thế kia
Thế là người biết lo xa, người có kiến thức.
Lữ Khôn
36. Tự mình không biết mình là một điều hại lớn.
Lã Thị Xuân Thu
37. Đối với người ích kỷ thì chả còn có gì là thiêng liêng cả.R. Offner

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét