29 thg 10, 2008

Dư âm chua dứt

Lâu rồi mới có được một buổi sáng rảnh rỗi, dành hoàn toàn để ngồi với blog. Nhờ thế mới post được bài và ảnh về Moskva và Minsk- dư âm chưa dứt của chuyến đi nước ngoài thú vị nhất trong mấy chục năm qua.
Chuyến đi này là đi để cảm nhận cho riêng mình, không phải đóng vai “long trọng viên”, không bị áp lực trách nhiệm đè nặng, không phải lo kết hợp làm kinh tế cứu nhà như ngày trước. Cho nên thực sự được relax. Cho nên có nhiều ảnh, nhiều entries cho blog, nhưng thời gian cứ bị chia sẻ vì hết việc này đến việc nọ, chủ yếu là việc gia đình, thành ra không thể làm luôn một lúc được. Thôi thì đành “rả rích” vậy.
Bài về Moskva “Trở lại sau 17 năm- Những điều mắt thấy tai nghe” và loạt ảnh cho nó cũng hôm nay mới post được lên blog kia (http://360.yahoo.com/thienluong05), mặc dù viết xong đã lâu. Mời mọi người ghé xem.
Và có vài cái ảnh nghịch ngợm một chút, post lên đây cho mọi người xem nhé; “Mua vui cũng được một vài trống canh”.

Bé ngủ ngon nhé, mẹ còn chạy đi nhặt hàng (trong siêu thị Ashan- Moskva)
Ông chồng này quả là ...ngoan: bế con chờ vợ trong siêu thị. Ủ con kín mít, nhưng rất hãnh diện...
Bữa sáng trên tàu hỏa. Những chiếc bánh quy to cộ, và cốc nước chè đen được đựng trong những chiếc đế cốc rất đặc trưng, chỉ thấy có ở các nước thuộc Liên Xô ngày xưa.
Tôi có phải nhạc công không nhỉ?...
...Và tôi lại còn muốn tham gia đội đua mô tô phân khối lớn nữa chứ!!! Thật là một kẻ chẳng biết lượng sức mình!!!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét