21 thg 10, 2008

Nghĩ một chút nhân 20/10

Tự nhiên năm nay ngày 20/10 lại trở thành ngày được quan tâm một cách thái quá: hoa tăng giá (các báo đăng thế; và buổi chiều trên đường về thấy nhiều anh, nhiều chị có những bó hoa trên xe máy); về nhà, cũng thấy một bó hoa tặng 20/10, một người thuộc phái mạnh tặng chung cho phái yếu của cả nhà, vốn chiếm tới 75% dân số trong toàn gia đình! Buổi tối, Hà Nội tắc đường đến …hoảng loạn! (Theo mô tả của “Dân Trí”, chứ tối rồi thì tôi có ra đường đâu mà biết!)
Thế là ngoài ngày 8/3, phụ nữ Việt Nam lại có thêm một ngày 20/10 nữa, trong số 365 ngày của năm! Mà như vậy, nếu dùng ngôn ngữ thống kê và báo cáo thì số ngày phụ nữ VN được quan tâm đặc biệt đã tăng thêm…100%!
Nhưng ở đâu, ở thời nào thì phụ nữ vẫn là phụ nữ. Trên đôi vai các em, các chị, các bà vẫn là gánh nặng gia đình với bao nỗi lo toan, từ những việc nhỏ li ti cho đến những vấn đề to tát, nhiều khi quyết định sự tồn tại hay tan rã của cả một gia đình.
Phái mạnh- hôm nay hay ngày mai, lúc này hay lúc khác có thể họ ca tụng mình đấy, nhưng trong con mắt họ, mình vẫn luôn là loại “đàn bà con gái trong nhà”, là loại nông cạn “như cơi đựng trầu” mà thôi. Và chúng ta- những người phụ nữ- cần tỉnh táo để nhận biết như thế.
Giá như trong ý thức của phái mạnh- là phái chính đang quản lý và điều hành xã hội, là phái vẫn được hưởng mọi đặc ân và đặc quyền trong từng gia đình- phụ nữ cũng được đánh giá tăng lên 100% như thế thì tốt biết bao! Cái phụ nữ cần chính là điều đó; điều đó phải được hiện diện hàng ngày, trong từng lời ăn tiếng nói, trong từng việc làm, trong từng quan hệ ứng xử, trong từng chế độ chính sách, chứ không phải chỉ có hoa mừng và lời chúc tụng trong 1-2 ngày trong năm, phải không, các bạn nữ của tôi?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét