20 thg 3, 2008

Đừng để vuột mất tình yêu

ĐỪNG ĐỂ VUỘT MẤT TÌNH YÊU
(Truyện ngắn- Không rõ tác giả)
Trong đời thường xảy ra chuyện như thế….
Lớp 9
Trong lớp tiếng Anh, tôi cứ nhìn cô bé ngồi bàn trên.
Đối với tôi, cô là “người bạn tốt nhất”.
Tôi thường nhìn cô rất lâu, ngắm mái tóc óng mượt như tơ của cô và mong: ước gì cô ấy là của mình. Nhưng cô ấy không nhận ra tình yêu của tôi, và tôi cũng biết thế.
Sau giờ học, cô lại chỗ tôi hỏi mượn vở ghi bài vì hôm trước cô nghỉ. Tôi đưa vở cho cô. Cô nói “Cám ơn” rồi hôn nhẹ lên má tôi.
Tôi rất muốn nói với cô ấy rằng tôi mong cô biết là tôi không muốn chúng tôi chỉ đơn giản là bạn bè.
Tôi yêu cô, nhưng tôi lại ngại quá, và chảng biết vì sao lại ngại.
Lớp 10
Chuông điện thoại reo. Đầu dây bên kia là cô ấy. Cô bé đang khóc. Và trong những tiếng nấc tôi nghe thấy rõ tình yêu đang làm tan nát trái tim cô.
Cô đề nghị tôi đến với cô vì cô không muốn ở nhà một mình; và tôi đã đến.
Khi tôi ngồi cạnh cô ấy trên ghế đi văng, tôi cứ nhìn vào đôi mắt xinh đẹp của cô và ước ao cô ấy sẽ là của tôi.
Sau hai giờ cùng nhau xem phim và ăn hết ba gói bim bim, cô ấy đòi đi ngủ. Cô nhìn tôi, nói “Cám ơn” rồi hôn nhẹ lên má tôi.
Tôi rất muốn nói với cô ấy rằng tôi mong cô biết là tôi không muốn chúng tôi chỉ đơn giản là bạn bè.
Tôi yêu cô, nhưng tôi lại ngại quá, và chẳng biết vì sao lại ngại.
Lớp 11
Trước hôm dạ hội khiêu vũ toàn trường, cô ấy đến gặp tôi nơi tủ để quần áo, bảo rằng bạn trai cô ấy ốm và chắc đến mai cũng chưa khỏi được.
Tôi thì chưa có bạn gái. Vả lại từ hồi học lớp 7 tôi với cô ấy đã hẹn là sẽ luôn giúp đỡ nhau. Vì vậy hôm dạ hội chúng tôi đã đi cùng nhau như “đôi bạn thân nhất”.
Đêm đó, sau dạ hội, tôi đứng đối diện với cô ở gần cổng nhà cô. Tôi cứ ngắm đôi mắt trong veo của cô nhìn tôi.
Tôi mong ước làm sao, rằng cô ấy sẽ là của tôi. Nhưng cô không nhận ra điều ấy, và tôi cũng biết thế.
Rồi cô ấy nói: “Đêm nay tuyệt quá. Cám ơn bạn”; và cô hôn nhẹ lên má tôi.
Tôi rất muốn nói với cô ấy rằng tôi mong cô biết là tôi không muốn chúng tôi chỉ đơn giản là bạn bè.
Tôi yêu cô, nhưng tôi lại ngại quá, và chẳng biết vì sao lại ngại.
Ngày tốt nghiệp
Một ngày, một tuần, rồi một tháng trôi qua. Chẳng mấy chốc ngày lễ nhận bằng tốt nghiệp đã đến.
Tôi nhìn thấy thân hình óng ả đầy đặn của cô lao lên bục để nhận bằng.
Tôi mong ước làm sao, rằng cô ấy sẽ là của tôi. Nhưng cô không nhận ra điều ấy, và tôi cũng biết thế.
Trước khi chia tay ai về nhà nấy, cô ấy đến bên tôi, trong bộ váy dạ hội và chiếc mũ đều màu trắng, như một cô tiên; và cô khóc khi tôi ôm cô để tạm biệt.
Cô ấy tựa đầu vào vai tôi, khẽ nói: “Bạn là người bạn tốt nhất trên đời của tôi, cám ơn nhiều”; rồi hôn nhẹ lên má tôi.
Tôi rất muốn nói với cô ấy rằng tôi mong cô biết là tôi không muốn chúng tôi chỉ đơn giản là bạn bè.
Tôi yêu cô, nhưng tôi lại ngại quá, và chẳng biết vì sao lại ngại.
Mấy năm qua đi
Bây giờ tôi ngồi trên ghế nhà thờ. Hôm nay cô ấy đi lấy chồng. Tôi vừa kịp nhìn thấy cô ấy trả lời cha cố là “Có”; thế là cô ấy bước vào chặng đời mới với người đàn ông khác.
Tôi mong ước làm sao, rằng cô ấy sẽ là của tôi. Nhưng cô không nhận ra điều ấy, và tôi cũng biết thế.
Nhưng trước khi lên xe hoa, cô ấy bước lại phía tôi, nói: “Bạn đến rồi à. Cám ơn nhé!” và cô hôn nhẹ lên má tôi.
Tôi rất muốn nói với cô ấy rằng tôi mong cô biết là tôi không muốn chúng tôi chỉ đơn giản là bạn bè.
Tôi yêu cô, nhưng tôi lại ngại quá, và chẳng biết vì sao lại ngại.
Đám tang
Năm tháng trôi nhanh.
Tôi nhìn xuống chiếc quan tài dưới mộ.
Nằm trong đó là cô gái từng là người bạn tốt nhất đời của tôi.
Người ta đang đọc những trang nhật ký cô ghi thời học trò.
Nhật ký viết:
“Mình luôn nhìn bạn ấy, muốn rằng bạn ấy sẽ là của mình, nhưng bạn ấy chẳng hề nhận ra tình yêu của mình.
Mình muốn nói với bạn ấy rằng mình mong bạn ấy biết là mình không muốn chúng mình chỉ đơn giản là bạn bè.
Mình yêu bạn ấy, nhưng mình lại ngại quá, và chẳng biết vì sao lại ngại.
Ngày nào mình cũng mong rằng bạn ấy sẽ nói với mình là bạn ấy yêu mình!”.
“Trời ơi, anh cũng muốn biết bao được nói với em như thế...”- Tôi thầm nghĩ, và nước mắt chảy tràn trên má.
“ANH YÊU EM LẮM MÀ!
ANH YÊU EM LẮM MÀ!
ANH YÊU EM LẮM MÀ!
ANH YÊU EM LẮM MÀ!
ANH YÊU EM LẮM MÀ!
ANH YÊU EM LẮM MÀ!
ANH YÊU EM LẮM MÀ!”
Trần Thị Thu Hiên- Dịch từ tiếng Nga.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét