4 thg 9, 2008

Dân mình lành thật

Tăng-giảm và buồn vui:
Xăng đột ngột tăng từ 14500đ lên 19000đ, làm mọi người ngơ ngác, hơi pha chút phẫn nộ. Rồi xăng giảm từ 19000đ xuống 18000đ- mọi người mừng. Giảm tiếp xuống 17000đ- mọi người vui thật sự; và cái sự giảm giá ấy có vẻ như được báo chí ngợi ca, bằng bình luận và bằng lời chứng thực của những người được phỏng vấn.
Mọi người hình như quên mất nỗi buồn vẫn còn phải trả thêm cho mỗi lít xăng 2500đ so với cái mốc đã khá cao 14500đ/lít sau mấy lần tăng.
VnIndex đang từ 1170 điểm vào đầu năm 2007 rơi xuống mức 366 điểm tháng 6 năm nay, nghĩa là chỉ trong hơn 1 năm, nhà đầu tư mất khoảng 2/3 số tiền mình bỏ vào chứng khoán. Buồn thiu. Thất vọng. Tháo chạy…Lý do chính của sự tuột dốc là do chính sách, do quản lý. Rồi thị trường được kích, được bơm… Index tăng từng bước. Những ngày cuối tháng 8- đầu tháng 9/2008 “bò” lên được mốc 550 và hơn một tí. Lại mừng vui. Lại quên nỗi buồn thất bát. Lại ôm tiền nộp vào tài khoản. Lại xanh- tím nhiều hơn vàng-đỏ trên các bảng điện tử . Các phóng viên chứng khoán lại hồ hởi tụng ca xu hướng “con bò tót” của thị trường và niềm tin của các nhà đầu tư.
Mọi người hình như quên mất nỗi buồn vẫn còn bị mất khoảng 1/2 số tiền so với thời hoàng kim cuối 2006- đầu 2007.
Thì ra:
Thì ra tăng- giảm kèm theo buồn- vui chỉ là một cái gì đó rất tương đối; và có vẻ dễ điều hành.
Thì ra có một cách tạo hứng khởi và danh tiếng, đó là phá nát cái gì đó rồi lại xây lại chính cái đó từng bước, từng bước. Người ta sẽ quên đi cái đã có mà vui mừng với cái đang được cải thiện, quên đi rằng cái đó nó đã từng là một cái tốt đẹp hơn nhiều.
Và cái chính: Thì ra dân mình lành thật.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét