8 thg 9, 2007

Ba giờ trong quán Net

Câu chuyện sau đây là một trong những lí do thôi thúc tôi phải học sử dụng máy tính và Internet càng nhanh càng tốt.


Biểu tượng Tuần lễ quốc tế về Nước trong vườn hoa trước tòa nhà hội nghị, nơi diễn ra các hoạt động chính liên quan đến Tuần lễ này. Stockholm- Thụy Điển (Chụp tháng 8/2005)


Đoàn VN tại cuộc thi quốc tế ở Stockholm, 8/2005- Dứng giũa là Thu Trang


Ba giờ trong quán Net
Ngày 19/8/2005, tôi cùng chị Huyền (ĐSQ Thụy Điển) và em Thu Trang (giải nhất thi Nước lần hai; cuộc thi thường niên này do Báo KH&ĐS chủ trì phối hợp với Hội BVTNMT tổ chức từ năm 2003, với sự tài trợ của Quỹ Sida- Thụy Điển) đi Stockholm để dự Tuần lễ quốc tế về nước, trong đó có cuộc thi quốc tế dành cho học sinh trung học đoạt giải nhất của 27 nước.
Tối 23/8 là lễ trao giải thưởng do Công chúa kế vị của Thụy Điển - Công chúa Victoria trao cho từng em học sinh các nước tham gia cuộc thi này.
Để có bài kịp đăng vào số báo in tối ngày Thứ Sáu, 26/8, thì trong ngày Thứ Tư, 24/8 tôi phải gửi được bài về Tòa soạn. Tối Thứ Ba, 23/8 sau lễ trao giải mọi người còn liên hoan, giao lưu tới hơn 11 giờ đêm mới về khách sạn. Tôi phải viết nốt phần trao giải để hôm sau gửi về VN. Phần Hội đồng Giám khảo phỏng vấn các em tôi đã viết trước đó rồi. Vì năm ngoái đoàn đưa máy tính labtop đi không dùng đến, năm nay chẳng ai mang máy cả. Cả khách sạn chỉ có một máy tính ở tầng một thì lúc nào cũng có người sử dụng. Tôi với Huyền bàn nhau gửi fax, nên những trang nào viết bẩn quá tôi phải chép lại cho sạch. Gần 9 giờ sáng Thứ Tư mới chép xong, xuống lễ tân gửi fax thì suốt hai tiếng đồng hồ không sao gửi được, họ bảo đường truyền có vấn đề. 11 giờ trưa, hai chị em quyết định ra quán internet. Tôi chưa hề thạo việc sử dụng máy tính, dùng internet lại càng kém. Tôi đánh máy thẳng cả bài báo vào ô nội dung gửi email về địa chỉ của Thu Phương (con tôi) chứ không làm theo kiểu file đính kèm như bình thường. Bài không có dấu vì bên Thụy Điển không có phông chữ tiếng Việt, con tôi sẽ đánh dấu rồi mới chuyển cho Tòa soạn.
Mỗi giờ phải trả 60 cuaron, tương đương 8 USD. Đăng ký một giờ, đánh máy không xong; thêm nửa giờ nữa, vẫn không xong; thêm tiếp nửa giờ thì xong, nhưng xong rồi thì máy tính thông báo…mất sạch nội dung vừa đánh máy! Không có cách nào khôi phục được, chúng tôi lại phải hì hục làm lại từ đầu; tôi đọc, Huyền đánh máy thật nhanh. Cuối cùng, sau ba giờ đồng hồ vất vả như thế, bài báo của tôi cũng gửi được về Hà Nội theo đường email. Lúc này đã bốn giờ chiều, chúng tôi không ra hiệu ảnh gửi ảnh về đi kèm bài như đã định nữa vì rõ ràng hôm nay là ngày xấu (tôi mang theo máy ảnh kỹ thuật số nhưng lại quên không mang theo dây nối từ máy ảnh vào máy tính nên không thể gửi ảnh ở quán internet được)! 5 giờ chiều (ở Hà Nội là 11 giờ đêm ) tôi gọi ĐT về nhà, dặn con khi nhận được thì đánh dấu vào bài và chuyển ngay bài cho chị Nhật Minh- Trưởng Ban Thư ký Tòa soạn. 5 giờ30 sáng hôm sau tôi lại phải xuống tầng một của khách sạn check mail, biết chắc TP đã nhận được bài và đã xử lý được, tôi mới thở phào nhẹ nhõm.
Lần đầu tiên và duy nhất cho đến nay tôi vào quán internet là như vậy. Nếu tôi tinh thông việc sử dụng máy tính và internet, chắc không đến nỗi long đong như thế, kéo theo cả Huyền cũng vất vả theo. Vất vả nhưng được đền bù: Khoa học và Đời sống là tờ báo đầu tiên đăng bài về sự kiện đoàn Việt Nam dự thi quốc tế ở Stockholm, Vnexpress cũng phải trích đăng từ KH&ĐS.

Bạn Huyền của tôi(tháng 8/2005. Stockholm)

Với các bạn Nam Phi, Nga va Litva sau Lễ trao giải (tháng 8/2005. Stockholm)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét