6 thg 9, 2007

Từ trong sâu thẳm… ( viết đêm 05/9/07)

Hôm nay không định viết, nhưng có điều gì đó không yên trong lòng nên lại ngồi vào bàn PC khi xung quanh hàng xóm đã tối đèn.
Buồn cho sự sẻ đàn, tan nghé.
Buồn cho sự nghiêm túc, tin cậy trở thành một thứ …thật khó nhận ra.
Buồn bởi biết mình bị mất đi những thứ quý giá mà chẳng có cách gì ngăn chặn nổi sự đội nón ra đi của kho tài sản đã dày công gây dựng cả đời…
Tự nhủ mình: Tất cả những mất mát ấy chẳng hề phải lỗi do ta! Khi mọi thứ đã như cỏ cây trong khu vườn cũ thì hãy để cho nó mãi là quá khứ, bận lòng làm chi nữa…
Nhưng than ôi, giá như ta có thể lãng quên, dù chỉ một ngày…
Thôi, đừng để dêm nay mất ngủ!
Có một bài hát tiếng Nga (không nhớ của tác giả nào) với ca từ đầy tâm trạng, pots lên đây cùng với entry này vậy.
СТАРЫЙ САД
На свете
ничего
Не возвратишь назад
И счастья моего
Не помнит старый сад.
Другие там цветы
Другие листья там
Чужие я и ты
Тем листьям и цветам.
Тебя я никогда
Не встречу в том саду
Зачем же вновь туда
Я иду?
Так новых вёсен дым
И шорох новых трав…
И безразлично им
Кто был из нас не прав.
Иду к судьбе на зло
И убеждаюсь вновь
Что всё давно прошло
Но не прошла любовь.

Cảnh biển thế này buồn hay bình yên? (chụp tháng 8/2006)

Dịch nghĩa:
Vườn hoa xưa
Trên đời này chẳng thể lấy lại
những gì đã mất
Hạnh phúc của ta vườn hoa xưa
không nhớ chút nào.
Giờ đây nơi ấy lá, hoa đều đã khác
Chúng đâu hề biết ta là ai.
Màn sương mùa xuân,
và cả tiếng thì thầm cỏ mới
Tất thảy chẳng màng
hai ta ai có lỗi hơn ai.
Chẳng bao giờ ta gặp lại em
nơi vườn xưa ấy nữa
Sao ta còn đến đó làm chi ?
Vậy mà ta vẫn đi, giận hờn số mệnh
Chỉ tâm niệm một điều:
Tất cả qua rồi, vẫn còn mãi tình yêu.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét