20 thg 8, 2007

Chuyện bạn tôi

Chuyện một người bạn của tôi
Bạn tôi chẳng may không còn được ở bên người bạn đời đã khá lâu rồi. Anh ấy đã qua đời vì bạo bệnh.
Cùng nhau đi dạo trong rừng, tôi hỏi bạn:
- Bạn không có ý định cùng ai nữa à?
- Không, chỉ có làm bạn với nhau cho vui thôi.
- Ai thế?
- Một người cùng nghề với mình, ở gần nhà mình. Vợ anh ấy cũng mất lâu rồi, các con đều thành đạt cả, nhưng anh ấy thích sống một mình. Anh ấy rất muốn mình ở hẳn cùng anh ấy , nhưng mình không muốn; chỉ kết bạn thôi.
- Thế các cậu kết bạn thế nào?
- Sáng sáng mình qua nhà anh, giúp chợ búa và ăn sáng cùng anh vì con mình cũng đi vắng, mà anh lại không được khỏe. Trưa mình cũng thổi cơm giúp anh, đủ để anh ăn trưa và ăn tối một mình. Vừa giúp anh, vừa cùng nhau chia sẻ. Bầu bạn vậy thôi. Còn lấy nhau là lại vướng vào sự ràng buộc, mặc dù anh ấy rất muốn; các con anh ấy cũng rất muốn và rất quý mình. Buồn cười nhất là ở nhà thì mình thuê Osin (đúng ra thì là con mình thuê), còn mình lại đi làm Osin cho anh ấy.
Tôi khen bạn thông minh: như thế là lại có được một tình bạn lẫn tình yêu; mà khi có hai thứ đó, tình cảm của con người ta luôn lãng mạn, con người ta dễ được nhiều dịp thăng hoa, con người ta thấy cuộc đời thật đáng sống... Thế là bạn lại như trở về thời son trẻ, thế không phải là NHẤT sao. Có bao nhiêu người được thong dong như thế khi ở vào hoàn cảnh giống bạn của tôi?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét