4 thg 6, 2008

Con người...(Kỳ 1)

Con người
theo định nghĩa của Platon
(Truyện giả tưởng)
Hạ cánh an toàn xuống Regun - 5, những người trong đoàn thám hiểm dựng trại và mở máy cho người máy GR-22-0134 hoạt động. Người máy được họ đặt tên là Mars. Nhiệm vụ của người máy là canh giữ và bảo vệ trại trong trường hợp đoàn thám hiểm phải đương đầu với cư dân của hành tinh mới này. Trong suốt thời gian bay, mọi người dần dần tin rằng, tuy Mars làm bằng kim loại nhưng là một người thông minh và tốt bụng. Nhưng tất nhiên họ đã nhầm.
***
Anh chàng Mars nhỏ nhắn không ngừng đi lại quanh trại. Các cơ quan cảm giác điện tử được sử dụng với công suất tối đa. Trưởng tàu Bitty và trung úy James đã lên máy bay trực thăng phản lực đi quan sát hành tinh. Còn viên phi công Holorel- một người mập mạp, vui tính- thì ở lại trại để trông coi các thiết bị.
Ăn sáng xong, anh liên lạc với máy bay trực thăng rồi ngồi ngắm phong cảnh. Quanh trại là cả một bình nguyên cát nóng bỏng. Xa xa trên các lớp phún thạch đã nguội và trên các tảng đá có những đàn chim sẻ, thỉnh thoảng lại có những con vật gì đó chạy qua.
Holorel đứng dậy.
- Này Mars, tôi đi dạo một tí đây. Trong khi tôi vắng mặt thì anh là người trông coi chính ở đây đấy nhé.
Người máy dừng bước.
- Ông đã biết khẩu lệnh chưa, ông Holorel?
- Biết rồi. Còn anh?
- Tôi cũng biết, thưa ông.
- Thế thì tuyệt. Thôi, ở lại nhé.
Dạo quanh chừng một giờ, không thấy có gì thú vị, Holorel quay trở về trại.
- Đứng lại!!!- Người máy quát- Khẩu lệnh!
Hai tiếng búng tay khẽ vang lên báo hiệu rằng hắn đang chuẩn bị vũ khí chiến đấu.
Holorel đứng khựng lại.
- Tôi đứng lại rồi đây. Tôi là Holorel. Thế nào, mọi việc ổn cả chứ Mars?
- Xin mời ông cho biết khẩu lệnh.
- “Những chiếc chuông nhỏ”.- Holorel trả lời- Nào, bây gờ thì anh cho phép…
- Không được bước qua biên giới!- Người máy lên tiếng- Khẩu lệnh không đúng.
- Sao lại không đúng? Chính tôi nói cho anh biết khẩu lệnh cơ mà.
- Đấy là khẩu lệnh cũ.
- Cũ à? Anh mất trí rồi!- Holorel kêu lên- Hay là..chẳng lẽ trước khi đi trưởng tàu Bitty đã cho anh khẩu lệnh mới hay sao?
- Vâng- Người máy trả lời.
- Đáng ra tôi phải thấy trước chuyện này mới phải.- Holorel nói. Anh rất bực. Những trường hợp như thế này cũng đã từng xảy ra, nhưng những khi đó trong trại còn có người giúp xoay chuyển tình thế. Đằng này giờ đây không tìm được lối thoát nào…
- Mars ạ- Holorel đàm phán- Ông Bitty nói cho anh khẩu lệnh mới nhưng lại không cho tôi biết về chuyện này. Nhưng cũng dễ sửa điều lầm lẫn này thôi.
- Tôi thành thật mong như vậy- Người máy trả lời.
- Ừ, ừ - Holorel tiếp tục- anh có nhìn thấy cái lều phía sau anh không?
Người máy dùng một mắt ngó chiếc lều, mắt kia vẫn không rời Holorel.
- Có, tôi có thấy.
- Được, trong lều có cái bàn, trên bàn có chiếc cặp bằng kim loại.
- Đúng thế.
- Thật tuyệt. Trong cặp ấy có một tờ giấy ghi những điều quan trọng như tần số tín hiệu cấp cứu và những vấn đề tương tự. Ở góc trên cùng là khẩu lệnh đang dùng viết bằng mực đỏ.
- Điều đó chẳng liên quan gì đến việc hiện tại cả - Người máy nói- Tôi cần ông phải biết khẩu lệnh chứ không phải biết người ta viết nó chỗ nào. Nếu ông nói đúng khẩu lệnh tôi sẽ cho ông vào trại; nếu không nói đúng thì tôi không thể cho ông vào được.
- Đừng có ngu ngốc nữa!- Holorel gào lên- Mars, đây là tôi, Holorel cơ mà! Và anh biết rõ điều ấy chứ. Mà thế thì hãy làm ơn cho tôi vào đi!
- Ông giống Holorel một cách lạ lùng- Người máy thú nhận- Nhưng tôi chỉ có quyền hành động trên cơ sở nhận thức của tôi thôi. Điều chứng minh duy nhất đối với tôi là khẩu lệnh.
Holorel cố nén giận và nói bằng giọng bình thường:
- Mars, hình như anh cho rằng tôi là người của hành tinh này phải không?
- Bởi vì ông không nói đúng khẩu lệnh nên tôi bắt buộc phải nghĩ như vậy…Và đừng có tiến lại gần biên giới! Ông là ai hay là cái gì đi nữa thì cũng phải quay lại!
- Thôi được, thôi được, tôi đi đây- Holorel nói nhanh- Đừng cáu nữa.
Anh rời khỏi biên giới trại, ngồi xuống một tảng đá. Cần phải suy nghĩ một cách nghiêm túc đây.
***
Đã trưa rồi. Mặt trời treo ngay trên đỉnh đầu. Thỉnh thoảng lại có một con chim mệt nhọc bay qua trong bầu không khí nóng bỏng. Những con thú nhỏ thoăn thoắt chạy qua chạy lại.
Cái khát bắt đầu hành hạ Holorel. Nước uống chỉ có trong trại, nhưng muốn vào trại mà không qua người máy là không thể được. Liệu anh có thể chịu khát được bao lâu đây?
(Còn nữa)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét