22 thg 11, 2008

Bị mất cắp rồi

Hôm qua, trên đường Quán Thánh, tôi dừng lại mua bưởi- những hàng bán rong, chuyên bán bưởi Năm Roi. Trong những ngày này (sau lụt), bưởi Năm Roi loại khá mà chỉ khoảng 8-10 ngàn đồng/quả là rẻ và dễ ăn so với các loại hoa quả khác, cũng lại không sợ nhầm với hoa quả Trung Quốc, nên tôi thường mua của hàng rong. Với lại, cũng tiện đường đi làm về.
Mua xong chục quả (để ăn rả rích mà, cả đại gia đình 8 người thì chục quả không phải là nhiều), đưa tờ 200.000đ, cô bán hàng trả lại 120 ngàn, tôi nhét vào cái phong bì vẫn dùng làm ví đựng tiền đi chợ, để ở ngăn ngoài cùng của chiếc túi xách. (Tôi không thích dùng ví vì tiền rất bẩn; dùng phong bì, rách thì bỏ và thay cái khác rất tiện). Rồi bắt đầu hì hục buộc chiếc túi đựng 5 quả bưởi vào giữa xe, đè lên cái túi xách. Bỗng có đến 3-4 bà cùng đến hỏi mua bưởi, tíu tít cả lên. Một bà sán lại giữa tôi và xe bưởi để chọn, bảo tôi: “Để thế sẽ bị rơi đấy”. Tôi nói không sao, vẫn buộc tiếp vì quen chuyên chở kiểu đó rồi. Một lúc sau, bà kia lại quay lại, đẩy túi bưởi của tôi, nói rằng thế mới chắc chắn. Tôi dắt xe đi thì hóa ra có một xe máy khác đứng sau, bánh trước của xe đó mắc vào bánh sau của xe tôi, loay hoay một lúc mới tách nhau ra được. Trong lúc đó, cô hàng bưởi hỏi tôi: “Cháu trả lại cho bác 120 ngàn rồi nhỉ?” “Trả rồi”- tôi đáp.
Về đến nhà, mở túi ra thì…ôi thôi, miệng ngăn túi bên ngoài mở toang hoác (có thể do tôi đã không kéo phecmơtuya lại sau khi nhét tiền vào chăng?), cái phong bì rách đựng tiền đã không cánh mà bay mất tiêu rồi!!!
Nhớ lại trình tự như trên, mới hiểu ra kẻ nào đã móc túi của mình, “kịch bản” móc túi đã diễn ra thế nào; và cô hàng bưởi đã khéo léo nhắc nhở mà mình không cảnh giác.
Bị mất cắp như thế đấy!!! May mà số tiền không nhiều. Kể ra đây bà con cùng biết, và tôi cũng nhớ để từ nay tỉnh táo hơn với những kẻ giả vờ tốt bụng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét