25 thg 7, 2008

Hôm nay và nhớ lại

Sáng nay đón bạn từ Bình Phước đi chơi- bạn cũ từ thời phổ thông. Cùng nhau đến thăm cô giáo chủ nhiệm cũng của thời xưa ấy. Tất cả đều không còn trẻ nữa, tất cả đều đã ở chiều đi xuống của đồ thị hình sin cuộc đời, vậy mà chuyện vẫn nở như pháo, những nụ cười vẫn tươi tắn, những giọng điệu vẫn hóm hỉnh như xưa. Thầy trò nhớ lại ngày thi tốt nghiệp phổ thông, cô giáo dậy từ 4h sáng nấu cơm nơi sơ tán cho cả lớp ăn để đi thi...Ngày ấy để tránh bom đạn chiến tranh, chúng tôi tạm rời Thủ đô về miền quê sơ tán. Thầy trò vì thế ngày ngày gần gũi nhau, chăm sóc cho nhau bởi ngoài nhiệm vụ làm thầy, các thầy cô giáo còn phải lo cho học sinh chuyện ăn chuyện ở thay cho các bậc phụ huynh nữa. Còn bọn trò chúng tôi, kính nể thầy cô theo đạo thầy- trò, yêu quý thầy cô theo tình huynh đệ, quấy nhiễu thầy cô theo kiểu người trong một nhà... Cũng chính vì thế mà dù thời gian trôi qua lâu lắm rồi, chúng tôi vẫn không sao quên được cái ngày xưa khó khăn mà đầy kỷ niệm ấy. Và cũng chính vì thế mới có những buổi gặp gỡ như buổi sáng hôm nay.

Ra về, tôi nói thật tiếc sau Tết vừa rồi không hiểu sao không thấy bạn lớp trưởng tập hợp lớp như mọi năm; cô giáo nhắc chúng tôi: "Nhớ là kỷ niệm 40 năm các em tốt nghiệp phổ thông đấy nhé".

Trời ơi, đã 40 năm rồi sao?...

40 năm trước, khi bắt đầu vào đại học, tôi đã ghi vào trang đầu nhật ký của mình:

Tích tắc, tích tắc

Kim cứ quay

Ngày cứ trôi

Và cuộc đời tôi

Lớn lên cùng năm tháng...

Thế đấy, khi đó mọi câu hỏi và câu trả lời đều đang ở phía trước, chưa biết là những gì, chỉ biết chắc rằng mình sẽ Lớn lên cùng năm tháng mà thôi.

Tuổi trẻ thật đẹp; cuộc đời thật đẹp. Ai đang có tuổi trẻ hãy làm cho nó đẹp hơn và kéo dài hơn nét đẹp ấy- càng lâu càng tốt- cho mình và cho những người thân yêu của mình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét