16 thg 11, 2007

Bị đe dọa...(Hồi ký- Kỳ 20)

Những rắc rối kèm theo (Hồi ký- Kỳ 20)
Bị đe dọa “tống tiền”
Ngoài việc lo xuất bản báo tết 2005 như đã nói ở trên, chúng tôi còn phải đối phó với nhiều rắc rối khác liên quan tới việc Ngân bị bắt.
Một người lạ gọi điện thoại cho tôi, nói rằng anh ta đang giữ hợp đồng quảng cáo của Tổng Công ty dầu khí, và có thể lo cả hợp đồng QC của Ngân hàng công thương nữa cho báo KH&ĐS. Tôi mời đến Tòa soạn, có cả chị Vụ cùng tiếp. Anh ta xưng tên T, ở Công ty X., và nói đại ý rằng Ngân đã hứa với anh ta sẽ chi 40% giá trị hợp đồng. Chúng tôi biết ngay là cậu này tranh thủ “đục nước béo cò” vì chưa bao giờ chúng tôi chi cho Ngân đến 40% cả! Tôi nói chỉ có thể chi 30%. Không thỏa thuận được, hắn nhất định không chịu đưa hợp đồng, lại còn dọa sẽ chuyển cho báo khác.
Tôi gọi điện thoại đến TCty dầu khí và Ngân hàng công thương, được biết hai hợp đồng đó họ đều đã giao cho cô H. là bạn thân của cô Ngân. Cô H. này bình thường vẫn qua lại Tòa soạn KH&ĐS, quen nhiều người của chúng tôi và cách đó vài ngày vừa nói chuyện qua điện thoại với tôi mà không hề nhắc gì đến hai hợp đồng đó. Hóa ra bây giờ cô ta lại cử người đến tống tiền Tòa soạn tôi hay sao? ( Đòi phần trăm cao đổi lấy việc đưa hợp đồng đã ký, cho dù không phải của họ trực tiếp giao dịch, cũng chính là hành động tống tiền chứ gì nữa!).
Tôi cho mọi người biết sự việc và lại gọi trực tiếp cho H hỏi về hợp đồng. H viện cớ bận rộn này nọ để chống chế. Tôi nói thẳng về việc tống tiền, cô ta đành phải hẹn sẽ đưa hợp đồng đến nhưng vẫn lần lữa, tôi phải nói Tú Anh và Lê Thành (hai người đều quen cô H qua Ngân) thúc giục, cô ta mới đưa hợp đồng đến Tòa soạn cho tôi nhưng ra điều kiện phải trích phần trăm cho Ngân. Tôi kiên quyết nói không thể hứa hẹn được gì hết.
Sau T, một cậu trẻ tuổi khác xưng là H, ở Học viện Hành chính quốc gia (?), lại liên tục gọi ĐT đến, lúc đầu là gọi cho Vụ và Quy, sau là trực tiếp gọi cho tôi, để đòi phần trăm hoa hồng của hợp đồng QC với Cty dầu khí Petrovietnam. Chúng tôi không ai biết cậu ta từ trước tới nay, đương nhiên không thể thanh toán tiền được. Cậu ta nói “không biết chị Ngân bỗng nhiên đi đâu mất”. Không tin dược là cậu ta không biết, nhưng dù sao tôi cũng thiện chí nói với cậu rằng Ngân đã bị bắt và mọi việc tiền nong liên quan đến Ngân phải dừng lại. Tuy nhiên hắn không chịu dừng mà khăng khăng cho rằng trong trường hợp này Tòa soạn Báo phải thanh toán tiền hoa hồng QC cho hắn. Hỏi tên họ đầy đủ, nơi làm việc cụ thể và số ĐT liên lạc thì hắn nhất định không nói, chỉ một mực đòi tiền. Thậm chí giáp Tết Ất Dậu 2005, hắn gọi ĐT cho tôi dọa sẽ đến nhà tôi đòi tiền trong những ngày Tết. Tôi thông báo cho mọi người trong Tòa soạn biết việc đó, đồng thời gọi ĐT cho công an điều tra vụ của Ngân biết. Phía công an dặn nếu hắn còn hỏi nữa thì bảo đến công an mà hỏi; còn nếu hắn đến nhà tôi gây sự thì gọi ngay cho họ hoặc cho 113. Sau Tết chừng hơn một tháng, hắn lại gọi ĐT đòi tiền tôi. Hắn nói:
- Qua Tết rồi, chị có tính trả tiền cho cộng tác viên không đấy?
- Cậu cho tôi biết tên họ đầy đủ, số điện thoại liên lạc của cậu, và cậu làm việc ở bộ phận nào của Học viện hành chính quốc gia?- Tôi hỏi lại.
- Chị cứ cho biết chủ trương có trả tiền cho CTV không, nếu trả thì em sẽ đến Tòa soạn và sẽ có đủ giấy tờ, kể cả chứng minh thư!
- Thôi, nếu cậu vẫn không muốn nói thì thôi, và cũng không cần đến gặp tôi làm gì. Cậu hãy liên hệ với công an kinh tế PC15 mà hỏi.
- Việc gì em phải đến công an! Em chỉ biết chị thôi.
- Công an dặn chúng tôi rằng các trường hợp cộng tác viên của Ngân mà liên lạc với Tòa báo thì đều bảo đến làm việc với họ; tôi chỉ làm cái việc truyền đạt ý kiến của công an cho cậu thôi.
-…(im lặng)
- Thôi chào cậu nhé.
Và tôi cúp máy.
Từ đó, tôi không bị quấy nhiễu nữa.
Đòi hồ sơ gốc
Một buối sáng, tôi vô tình nhấc điện thoại phòng Vụ - Quy khi cả hai người đều vắng. Người ở đầu dây bên kia gọi tới là cô Đỗ Thị Vân- Trưởng Ban Tổ chức cán bộ LHH. Vân bảo tôi rằng đã có các thông tư hướng dẫn điều chỉnh lương mới, cho người đến LHH mà lấy. Tôi cám ơn, mừng lắm vì đang mong những văn bản ấy. Chạy ra cửa vừa thấy Vụ đi về, tôi nói đi lấy văn bản lương ngay. Khoảng hơn một giờ sau, Vụ về tới Tòa soạn, mang theo các văn bản về lương, đồng thời bảo tôi rằng
LHH đề nghị nộp ngay hồ sơ của Ngân, của cả các Trưởng Phó ban khác nữa. Vừa rồi bên công an đến LHH làm việc về vụ Kim Ngân, ông Tăng hỏi mà Vân không có hồ sơ gì cả. Vụ việc này này chắc ông Tăng không để yên đâu (Ông Nguyễn Hữu Tăng là Phó Chủ tịch, là thành viên Đảng đoàn LHH, sau Đại hội vừa rồi còn kiêm cả Chủ nhiệm ủy ban Kiểm tra LHH nữa).
- Nếu nộp hồ sơ thì ta cũng phải photo giữ lại chứ nhỉ - bị bất ngờ, tôi chỉ phản ứng như thế.
- Thôi, photo làm gì, nộp hết luôn hôm nay cho họ.
- Ờ, thì để xem…
Tôi lo lắng và suy nghĩ: tại sao Vân không nói gì với mình chỉ trước đó 5 phút, là thời gian vừa đủ để Vụ đi từ cơ quan Báo KH&ĐS ở 70 Trần Hưng Đạo đến LHH ở 53 Nguyễn Du, mà lại đòi hỏi Vụ phải giao nộp hồ sơ gốc (Chị Vụ là trưởng Ban trị sự, giúp việc cho Tổng biên tập về công tác tổ chức nên là người giữ hồ sơ gốc của mọi người trong Tòa soạn), lại phải nộp ngay và lại nói với Vụ những điều có tính chất đe dọa như thế? Phải chăng có điều gì đó không bình thường ở đây?
Sau giờ nghỉ trưa, tôi nói với Vụ:
- Vụ bảo với Vân: nếu Vân hay ông Tăng muốn lấy hồ sơ gốc của bất kỳ ai ở Báo cũng đều phải làm công văn cho Báo về việc đó. Theo Nghị định mới (NĐ 116/NĐ- TTg, năm 2004) thì Báo ta lưu giữ hồ sơ gốc chứ không phải là cơ quan chủ quản (trước khi có Nghị định 116 toàn bộ hồ sơ gốc của những người trong biên chế và hợp đồng dài hạn của Báo đều do LHH giữ).
Vụ gọi ĐT cho Vân:
- Vân à, chị Hiên bảo phải làm công văn …..
Bên kia nói gì một lúc, tôi không rõ…
- Vân nói chuyện với chị Hiên nhé. - Vụ chuyển ống nghe cho tôi.
Tôi hỏi:
- Sao sáng nay Vân không nói gì với mình về chuyện hồ sơ?
- À, là vì sau đó anh Tăng yêu cầu.
- Thế thì gửi cho mình cái công văn vì theo quy định mới thì cơ quan Báo phải lưu hồ sơ gốc của cán bộ.
- Thôi, chị cho bản photo cũng được.
- Bản photo thì được, chứ nếu muốn hồ sơ gốc dứt khoát phải có công văn yêu cầu mình mới cho chuyển.- Tôi nhắc lại.
Tôi không tin là chỉ trong vòng 5 phút mà ông Tăng lại có thể kịp làm việc, bàn bạc với cô Vân cả vấn đề hệ trọng như thế. Nhưng dù sao ngay buổi chiều hôm đó tôi vẫn nói chị Thành photo hồ sơ của toàn bộ các trưởng phó ban của Báo KH&ĐS để gửi cho Vân. Ba hôm sau, tôi hỏi, Vụ nói vẫn chưa chuyển những hồ sơ đó vì “Vân đang nghỉ phép”! Tôi liền nói:
- Vụ thấy chưa: họ có cần bộ hồ sơ này ngay đâu. Nếu như mình không nhớ ra Nghị định mới mà cho chuyển ngay hết hồ sơ gốc theo yêu cầu của họ thì sau này biết ăn nói ra sao nếu như các cơ quan điều tra hỏi đến?! Cho nên từ nay chúng mình phải hết sức thận trọng mới được.
Chị Vụ thấy ra vấn đề và nhất trí với tôi như vậy.
(Kỳ sau:Cả Tòa soạn đi nước ngoài )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét