15 thg 11, 2007

KN bị bắt! (Hồi ký- Kỳ 19)

Chương 8: TAI HỌA BẤT NGỜ: KIM NGÂN BỊ BẮT! (Hồi ký- Kỳ 19)
Cú sốc lớn
Ngày Thứ Hai, 27/12/2004, tôi đang dự đại hội nội bộ LHH, chuẩn bị cho đại hội chính thức sẽ diễn ra vào ngày hôm sau thì chị Vụ gọi điện thoại nói nên về Tòa soạn gấp.
Về tới TS, tôi nghe nói cô Thúy béo nào đó (mà tôi chưa trông thấy bao giờ) là cộng tác viên của Kim Ngân, trưởng phòng Phát hành- Quảng cáo, đã bị bắt rồi và Ngân đang rất lo vì hình như dính dáng gì đó vào việc in danh bạ điện thoại. Tôi chưa kịp hỏi rõ hơn cái thông tin đầy bất ngờ đó thì một người lạ mặt vào tận phòng TBT, đưa thẻ công an điều tra để tự giới thiệu và nhờ tôi gọi hộ Vũ Thị Kim Ngân về TS vì Ngân có liên quan đến một vụ án, anh ta đợi suốt từ sáng mà không gặp được Ngân. “Cô đừng nói là có CA điều tra mà chỉ nói cần gặp ngay thôi nhé”- anh công an trẻ yêu cầu, gọi tôi là cô xưng cháu một cách thân thiện và không chịu ngồi ở phòng khách theo lời mời của tôi mà theo tôi vào tận bàn làm việc. Sau này tôi mới nghĩ ra tại sao lại như thế: có lẽ anh ta còn phải theo dõi thái độ của tôi để xác định xem liệu tôi có đồng lõa gì với KN không, liệu tôi có hành động gì che mắt công an không…
Tôi liên lạc được với Ngân, bảo về Tòa soạn ngay. Khi Ngân vào phòng tôi, anh CA mới đưa giấy giới thiệu của cơ quan CA triệu tập Ngân để thẩm vấn phục vụ việc điều tra vụ án, và yêu cầu cô thu xếp đi luôn( khoảng hơn 10 giờ sáng).
Khoảng hơn 16 giờ cùng ngày, đang tiếp tục dự đại hội LHH ở Bảo tàng HCM thì tôi lại nhận được điện thoại, trực tiếp của trưởng nhóm CA điều tra mời về TS ngay để hỗ trợ điều tra vụ việc cô Ngân.
Tại TS, nhóm CA điều tra gặp riêng tôi cho biết về việc có lệnh bắt cô Ngân vì liên quan đến vụ án in danh bạ điện thoại, móc tiền của Nhà nước chia nhau tới cả chục tỉ đồng, là vụ án nghiêm trọng, yêu cầu cơ quan Báo tạo điều kiện thực hiện lệnh đó.
Tôi và chị Vụ phải làm chứng việc bắt và khám xét bàn làm việc của Ngân, đến khoảng gần 18 giờ mới xong và Ngân, lúc này đã là bị can, lại bị tiếp tục đưa về nhà riêng để khám xét ở đó.
Trời hôm đó rét lắm. Nhìn Ngân bị đưa lên xe CA mà chỉ mặc một chiếc áo len mỏng, tôi tuy giận lắm nhưng lại thấy tội nghiệp, bảo nên lấy áo ấm của tôi mà mặc thêm (tôi thường có áo ấm dự phòng để ở cơ quan), Tú Anh cũng nói vậy nhưng Ngân nói không rét.
Khỏi phải nói là tôi ngao ngán và buồn tới mức nào. Cả Tòa soạn nháo nhác vì cú sốc này. Trước mắt tôi thật nhiều nỗi lo do sự kiện động trời này đem lại: Chỉ còn một tuần nữa là phải in báo Tết Ất Dậu 2005 trong khi vẫn phải ra báo thường, mỗi tuần hai kỳ báo chính và một kỳ chuyên đề, lại còn phụ san nữa; phải lo thế nào với số 25 trang quảng cáo trên báo Tết mà Ngân đã đăng ký; phải trấn an tinh thần để ổn đinh tư tưởng cho mọi người trong Tòa soạn thế nào; liệu có ai trong Tòa soạn bị lôi kéo vào vụ này không, liệu bên CA sẽ có yêu cầu TS việc gì nữa không v.v…Có những việc cần phải làm ngay nhưng cũng có những việc cần chờ thời gian mới trả lời được.
Ngày hôm sau, tôi vẫn đi dự đại hội chính thức của LHH ở Nhà hát lớn nhưng đồng thời vẫn chỉ huy các công việc cần. Trước hết, tôi nói chị Vụ soạn thảo quyết định chấm dứt hợp đồng lao động với Ngân, còn tôi làm công văn báo cáo lãnh đạo LHH, Đảng ủy và Đảng đoàn LHH về việc vừa xảy ra. Mặt khác, tôi phân công mọi người, chủ yếu là trong Ban Trị sự cùng tôi rà soát lại các hợp đồng quảng cáo Báo Tết, liên hệ với những đơn vị đã ký hợp đồng xem họ có đồng ý tiếp tục đăng quảng cáo hay không để kịp thời làm báo Tết, sẽ phát hành vào ngày 8/1/2005, trước Tết một tháng. Bên cạnh đó còn phải điện đi các nơi mà hợp đồng quảng cáo và hợp đồng phát hành đã thực hiện xong để đòi tiền vì vừa là thời điểm cuối năm.
Vài ba ngày sau, rồi cả một tuần, mươi ngày sau đó các báo bắt đầu rầm rộ đăng tin, bài về vụ việc này, nói rõ là cô Ngân chủ mưu môi giới Bưu điện Nghệ An, Bưu điện Hà Tây với cơ sở in tư nhân nâng giá thành in danh bạ điện thoại lên gấp nhiều lần, hưởng chênh lệch cả chục tỉ đồng.
Có điều lạ là mặc dù không một phóng viên nào của các báo ấy hỏi tôi về việc Ngân là Trưởng phòng QC-PH của Báo KH&ĐS như thế nào, nhưng họ đều đồng loạt nói rằng cô Ngân làm trưởng phòng đã hai năm, và họ suy diễn tiếp là nhờ chức vụ đó mà móc nối được như thế! Trên thực tế, Ngân mới chỉ được đề bạt có 4 tháng, thời hạn đề bạt là 6 tháng để thử việc, còn việc môi giới ăn tiền kia đã tiến hành từ lúc nào chẳng rõ, và cô ta cùng với những bạn làm ăn cũng đâu có cần đến danh tiếng của Báo KH&ĐS bởi họ có những mối quan hệ mạnh hơn Báo nhiều.
Sau hơn một tuần, không ai ở TS bị CA “hỏi thăm” ( trong khi theo anh chị em phản ánh thì người lái xe của Ngân (Ngân có ô tô riêng) và những người bạn thân của Ngân bị thẩm vấn nhiều lần). Phần tôi, tôi cũng chẳng có gì e ngại dính dáng vì tôi không hề cấp một giấy giới thiệu hay công lệnh gì cho Ngân liên quan đến viêc in ấn ấy cả. Số trang quảng cáo báo Tết còn giữ được và có thêm được tổng cộng là 13 trang- như vậy đối với chúng tôi cũng là quá tốt rồi. Hơn một chục đơn vị cô Ngân đăng ký có quảng cáo nhưng chưa thấy có hợp đồng thì chúng tôi không liên hệ nữa vì không thể có thời gian nữa. Số lượng báo các nơi đăng ký mua cũng được khá hơn năm trước những gần 2000 tờ. Đó là những tín hiệu tốt.
Tôi mời họp toàn Tòa soạn, nói rõ sự việc, các việc đã tiến hành và khẳng định để anh chị em yên tâm là không có ai ở TS có dính dáng gì với Ngân trong việc này, bây giờ mọi người cần tập trung phát hành báo Tết thật tốt, lo báo thường cho tốt và tìm hướng đi cho năm mới để bảo đảm thu nhập. Không thấy Tòa soạn “bị” gì, nên tư tưởng mọi người lại ổn định trở lại, lại tích cực cùng tôi lo công việc ngày càng dồn dập hơn vì Tết đã tới nơi. Nhưng nhiều rắc rối sẽ ló dạng dần…
(Kỳ sau: Bị đe dọa…)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét